Người Học Trò Hiểu Thầy

sách || bài giảng || suy gẫm || thơ văn
giaolykalama.com || kalama.center || giacnguyen.com
 

Người Học Trò Hiểu Thầy

"satthā ca me pariciṇṇo bhavissati mettāvatāyā’ti"
"Tôi sẽ thờ cúng Thế Tôn theo cái cách của một người tri kỷ, theo cái cách của một người học trò hiểu thầy"
Kinh Tăng Chi VI.10.103 Không Có Hạn Chế (2)

Hàng triệu người mang tiếng là thờ Phật, tu Phật, học Phật nhưng thương Thế Tôn đúng mức thì không có mấy ai.

Mình có hiểu vì đâu mà từ một cái người không là gì hết mà ngài trở thành Bồ Tát, tu trì Bồ tát hạnh, hành trì Phật Đạo để trở thành một vị Vô thượng Chánh Đẳng Chánh Giác, Điều Ngự Thiên nhân Sư, Cha lành ba cõi.

Ngài đã vượt qua bao nhiêu cái khổ nạn mình không có biết, rồi khi Ngài đắc đạo Ngài thấy cái gì mà Ngài thành Phật, và Ngài đã dạy cái gì sau khi Ngài thành Phật.

Mình có chịu hiểu rằng Ngài đã bỏ đi bao nhiêu thứ để mà giúp cho mình hay không?

Không có Thế tôn thì diện mạo của thế giới hôm nay đã khác đi nhiều lắm.
Không có Thế Tôn nhiều người trong chúng ta đã tự sát, đã bị mất trí rồi.
Không có Thế Tôn thì lịch sử Trung Hoa không có một Huyền Trang băng vạn dặm sa mạc để mang về một cái kho tàng minh triết, để đắp tô cho cái văn hóa, văn minh Trung Hoa.
Không có Thế Tôn thì hôm nay không có cái nền văn hóa Phật Giáo của Miến Điện, của Thái, của Lào, của Campuchia, của Mông Cổ, của Tây Tạng, của Nhật Bản, của Đài Loan, của Triều Tiên.

Không có Thế Tôn thì một phần tư nhân loại hôm nay, không biết gì về cái gọi là CON ĐƯỜNG THOÁT KHỔ.

Cái chuyện mà người ta có đắc hay không tôi không cần biết, tôi chỉ biết cái gọi là CON ĐƯỜNG THOÁT KHỔ là phải nói chỉ đến từ Đạo Phật.

Đạo Phật là nơi chốn duy nhất nói rõ cho mình biết Khổ là cái gì? Bản chất thế giới là cái gì? Và con đường đi ra khỏi nó. Dầu ngay bây giờ trong hình hài, trong thân phận, trong kiếp số của một phàm phu thì anh vẫn hoàn toàn có thể tìm một chốn về an lành cho anh, vì cái khoản này không đâu hơn được Đạo Phật hết. Và cái điều ấy lại do chính Đức Phật, người Tôn Sư đã đem lại cho mình.

Chỉ hiểu chừng đó thôi chưa có đủ đâu, phải hành trì thì chúng ta mới đúng là một người thờ kính Thế Tôn theo cách của một người Tri Kỷ.

Thờ kính Ngài vì hiểu Ngài, chứ không phải thờ kính Ngài chỉ đơn giản tin Ngài như tin một ông thần. Các vị hiểu không?

Trước khi Niếp Bàn, Chư Thiên muôn cõi đến rãi hoa mạn đà cúng dường Thế Tôn, lúc đó đức Thế Tôn hỏi ngài A Nan: "A Nan có thấy trên người Thế Tôn đầy những hoa do Chư Thiên cúng dường không?" (những hoa này không có trong khu vườn, ở đây chỉ có bông Sala thôi, hoa này là hoa của Chư thiên cúng)

"Bạch Thế Tôn con có thấy".

"Này A Nan trong các cách cúng dường, lễ bái đấng Như Lai ý nghĩa nhất, đẹp nhất, trang trọng nhất đó chính là hành trì lời dạy của Như Lai"

Mình có cúng bái cho Ngài cái gì đi nữa, bằng cái lễ phẩm kinh hoàng, hoành tráng cỡ nào đi nữa, cúng xong rồi 1 năm 3 bữa mình cũng quên sạch.

Cái người mà nhớ Phật nhiều nhất, thương Phật nhiều nhất, kính Phật liên lục nhất chính là cái kẻ hành trì lời Phật. Cái đó mới đúng là thương Phật.

Con sẽ thờ cúng Thế Tôn theo cái cách của một người tri kỷ, theo cái cách của một người học trò hiểu thầy.

Thờ với một cái lòng thương quý thật sự.

Trích đoạn bài giảng 20/06/2019 Sư Giác Nguyên
Kalama xin tri ân bạn Diệu Tường ghi chép


Biết Thiếu | | Đơn Vị Gốc

Lý Thuyết và Hành Động | | Tứ Vô Lượng

English





zoom || tk || youtube || facebook || bài giảng || suy gẫm || hỏi & đáp
kalama || hình ảnh || sách || english

© www.toaikhanh.com