tk || bài giảng || suy gẫm || kalama || sách | ||||
| ||||
![]() | ![]() | |||
Xe ĐạpNgày xưa đó ở trong nước, trong chùa tôi ở Long Thành có một anh phật tử, ảnh là một ông sư hoàn tục. Ảnh chỉ có một tâm nguyện đơn giản thôi là ảnh đi làm đủ thứ việc lặt vặt để kiến tiền ảnh đi mua, thời đó kinh tế khó khăn lắm. Ảnh đi mua từng cái đùm, sên, căm, líp, vỏ, ruột, sườn, pedal, ghi đông, bọc ba ga, từng món, từng món. Cứ mua được một món là ảnh mừng lắm. Có lúc mua được đồ Pháp, có lúc mua được đồ Nhật, có lúc mua được đồ Ý, sên Ý, đùm Nhật, ghi đông Pháp gì đó. Ảnh lượm được mấy cái đồ tốt tốt vậy đó, giá rẻ, ảnh mua về ảnh chất. Mà ảnh tinh tấn, ảnh siêng lắm. Suốt ngày thấy ảnh đem ra ảnh lau chùi, bởi cái mộng ước đời ảnh là gì?
Thì trong đạo Phật, về đạo nghiệp tinh thần cũng như vậy, thưa quí vị. Nếu mà quí vị không có bị ám ảnh bởi tuổi già, cái chết, cái bệnh, không bị ám ảnh bởi sự sa đọa, bởi sự sanh tử trầm luân thì mình có nhiều cơ hội để mình làm biếng, mình buông xuôi lắm. Trong kinh Đức Phật Ngài gọi cái trường hợp đó là paralokabhayadassāvi, là người biết ưu tư khi nghĩ về cái chuyện của đời sau kiếp khác. Chớ mình không phải đơn giản là mình cứ sống sung sướng, ăn mặc như ý rồi mình chờ tắt hơi để nó đi đâu thì nó đi. Đó là kiểu sống rất là thiếu trách nhiệm đối với bản thân, quí vị hiểu không? Cho nên riêng cái chữ hôn trầm thụy miên (thina-middha) nó lớn chuyện lắm. Trích bài giảng ngày 05.06.2019 KTC.6.65 Vị Bất Lai
|
zoom ||
tk ||
youtube ||
facebook ||
bài giảng ||
suy gẫm ||
hỏi & đáp
kalama ||
hình ảnh ||
sách ||
english